-
The Accomplishment
-
What Worked
-
About the Author
Ở khu vực tôi ở, NKT không có cơ hội bình đẳng như những người không khuyết tật, đặc biệt là trong tiếp cận với giáo dục. Ở những vùng nông thôn miền bắc Ethiopia (bang Tigray), hầu hết trẻ em điếc đều không được đi học. Chỉ có hai trường học cho người điếc trong khu vực này để phục vụ cho khoảng 150 học sinh điếc. Còn lại khoảng gần 7.000 người điếc khác thì không có cơ hội tiếp cận giáo dục hoặc tham gia học ngôn ngữ ký hiệu.
Sau khi gặp gỡ và trò chuyện với nhiều trẻ em, thanh niên và người điếc trưởng thành ở các huyện thị khác nhau trong bang của tôi, tôi đã như được tiếp thêm động lực để hành động. Tôi thấy rằng những vấn đề họ phải đối mặt là rất phức tạp. Họ chưa bao giờ được học ngôn ngữ ký hiệu nên họ không thể diễn tả được nhu cầu của họ với người khác, ví dụ như khi trao đổi với bác sĩ về tình hình sức khỏe của họ.
Việc đầu tiên tôi làm là dạy ngôn ngữ ký hiệu cho trẻ em điếc – những em mà chưa bao giờ được đi học. Điều đó đã dẫn tới việc thành lập Trung tâm cho người điếc ở thành phố Makelle, nơi trẻ em điếc có thể học hỏi và chia sẻ kinh nghiệm với nhau. Trung tâm đã tổ chức đào tạo ngôn ngữ ký hiệu và là nơi tụ họp cho cộng đồng người điếc. Trung tâm cũng mở đường cho nhiều hoạt động khác được thực hiện.
Sau thành công của trung tâm, chúng tôi đã tiếp cận chính phủ và đã thành công trong việc yêu cầu thành lập một trường học cho người điếc. Trường khai trương năm 2006 và đào tạo học sinh từ lớp 1 đến lớp 11. Mặc dù trường học này đã thay thế Trung tâm của người điếc nhưng trường vẫn là nơi gặp gỡ cho cộng đồng của người điếc. Điều này đang làm thay đổi cuộc sống của người điếc giống như đưa họ từ bóng tối ra ngoài ánh sáng. Các học sinh hiện đã cảm nhận thấy đất nước của họ và thế giới xung quanh họ. Một số người trong số họ bắt đầu tham gia vào các hoạt động kinh doanh, khởi nghiệp.
Tất cả đã bắt đầu khi tôi tham dự khoá đào tạo ngôn ngữ ký hiệu của Hiệp hội Người điếc Quốc gia Ethiopia (ENAD) tại thành phố Mekelle của tôi vào tháng 2 năm 2004. Đối với nhiều trẻ em và người điếc trưởng thành, đây là lần đầu tiên trong đời họ đã tham dự buổi huấn luyện như thế này. Sau khi các giảng viên trở lại thủ đô Addis Ababa, các đồng nghiệp của tôi và tôi đã tình nguyện tiếp tục đào tạo ngôn ngữ ký hiệu hai ngày một tuần. Đây là lúc tôi thành lập Trung tâm của người điếc để tổ chức các buổi đào tạo cũng như cung cấp một địa điểm cho các buổi giao lưu, gặp gỡ. Chúng tôi đã tổ chức các cuộc họp tại một trung tâm đào tạo chuyên nghiệp miễn phí cho NKT.
Người điếc rất vui khi được gặp nhau và chia sẻ một ngôn ngữ chung trong các buổi tập huấn. Chúng tôi yêu cầu Văn phòng các Vấn đề Xã hội giúp chúng tôi giới thiệu thêm người điếc để chúng tôi có thể quảng bá trung tâm tới nhiều người hơn. Họ đã giúp chúng tôi một phần bằng cách mời các đại diện của chính phủ tham dự cuộc họp để chúng tôi có thể giới thiệu ngắn gọn về thực trạng của người điếc, đặc biệt về việc họ chưa được tiếp cận với các dịch vụ giáo dục. Văn phòng các vấn đề xã hội của thành phố Mekelle đã giúp chúng tôi rất nhiều. Chúng tôi đã có thông báo ở nhiều nơi khác nhau như rạp chiếu phim, nhà thờ, các thành phố, các doanh nghiệp địa phương, v.v. Sau một thời gian, số lượng người điếc đã tăng lên và các học sinh đã bắt đầu dạy nhau và kết nối với những người điếc khác trong cộng đồng của họ.
Vì nhu cầu được đào tạo của người điếc quá cao nên chúng tôi đã yêu cầu chính phủ cho phép chúng tôi thành lập trường học cho người điếc. Chúng tôi giải thích rằng việc tiếp cận giáo dục ở trong nước không bình đẳng trong khi hiến pháp và các chính sách giáo dục của Ethiopia đều nêu rõ rằng mọi công dân đều có quyền tiếp cận giáo dục. Ngoài ra, chúng tôi cũng chỉ ra rằng các Mục tiêu Phát triển Thiên niên kỷ nói rằng mọi trẻ em phải được đi học. Cả Văn phòng các Vấn đề Xã hội và Văn phòng Giáo dục đều đồng ý về việc mở một trường tiểu học cho trẻ em điếc ở thành phố Mekelle vào tháng 9 năm 2006. Ngôi trường được chính phủ tài trợ và có tổng cộng 18 giáo viên, trong đó có 06 giáo viên là người điếc. Các giáo viên không phải là người điếc cũng sẽ sớm được đào tạo để nâng cao kỹ năng ngôn ngữ ký hiệu của họ. Chúng tôi đã đạt được rất nhiều kết quả tích cực trong hai năm đó.
Hiện nay đã có rất nhiều học viên ngôn ngữ ký hiệu ở thành phố Mekelle. Tôi dạy ngôn ngữ ký hiệu cho trẻ điếc chưa bao giờ đến trường và bố mẹ của các em, các cán bộ chính phủ, giáo viên trung học, y tá và luật sư. Tôi cũng đã tiến hành đào tạo ngôn ngữ ký hiệu cho khoảng 350 sinh viên tại Đại học Mekelle trong khi tôi học bằng Cử nhân Văn chương tại trường này. Trường đại học này đã trao cho tôi nhiều giấy chứng nhận cho thành tích này.
Tôi đã trải qua nhiều thử thách, đặc biệt là những giai đoạn thiếu thốn về tài chính, và thái độ tiêu cực từ các cha mẹ của trẻ điếc và một số viên chức chính phủ. Nhiều bậc cha mẹ không muốn gửi con cái của họ đến trung tâm và trường học cho trẻ điếc, đặc biệt là ở khu vực nông thôn. Để cố gắng giải quyết vấn đề, tôi bắt đầu cộng tác với các đồng nghiệp của tôi, Văn phòng các Vấn đề Xã hội và các phương tiện truyền thông địa phương. Cuối cùng, sự hợp tác đã dẫn tới việc nâng cao nhận thức cho các bên liên quan và các hoạt động này đã được Văn phòng các Vấn đề Xã hội hết sức hỗ trợ. Nhưng điều đó không có nghĩa là vấn đề đã được giải quyết hoàn toàn: nhiều trẻ em điếc tiếp tục phải ở nhà, không đi học và cũng không đến Trung tâm cho trẻ em điếc.
Sau đó một cơ hội ngàn vàng đã đến. Đó là việc Chính phủ đã ra sắc lệnh rằng người khuyết tật phải có cơ hội tham gia các hoạt động thể thao. Đây là một phần trong sáng kiến của chính phủ để đảm bảo rằng NKT Ethiopia sẽ có mặt tại các cuộc thi thể thao quốc tế cho NKT, như các kỳ Paralympic và Deaflympics. Chúng tôi đã nắm lấy cơ hội này để chia sẻ văn hoá của người điếc và thúc đẩy ngôn ngữ ký hiệu. Trong thời gian này, nhiều vận động viên điếc đã gặp nhau tại các cuộc thi thể thao, tennis và bóng ném tại cấp quốc gia và cấp khu vực.
Tôi có một giấc mơ rằng chúng tôi sẽ có thể mở thêm các trung tâm cho người điếc tại các thành phố khác như thành phố Shire và thành phố Axum – địa danh văn minh cổ nhất của Ethiopia.
Thầy giáo Leul Tesfameskel
Tôi là giáo viên dạy người khiếm thính tại trường trung học Alene ở Mekelle Tigray, Ethiopia. Tôi đã theo học tại một trường dành cho học sinh điếc từ lớp 1-8 và tôi đã học cùng với các học sinh không điếc mà không có phiên dịch ngôn ngữ ký hiệu từ lớp 9-12. Tôi có bằng Cử nhân về Nghiên cứu Lịch sử và Văn hoá của Đại học Mekelle (trường đại học nổi tiếng ở Ethiopia) và hiện giờ tôi đang học sau đại học về Phương pháp Giảng dạy. Tôi có 05 năm kinh nghiệm giảng dạy cho học sinh điếc ở trình độ trung học. Ngoài ra, tôi đã tham gia tình nguyện viên ở một số tổ chức xã hội dân sự, bao gồm:
- Phó Chủ tịch Chi hội Người điếc Adigrat (2 năm)
- Chủ tịch Hội NKT của quận Semien thuộc thành phố Mekelle
- Chủ tịch Liên đoàn Thể thao dành cho Người điếc (Deaflympic) của bang Tigray, Ethiopia (hiện tại tôi vẫn đang giữ chức vụ này)
How did YOU improve disability rights?
Tell Us your strategy
Share Now!